Đã xa quá những tháng ngày của hạ,
Ngùi tiếng ve, phượng thắp nắng thương vương
Tà áo mỏng dán bờ vai thon thả
Tuổi thiên thanh, hồn nương náu sân trường.
Ta lạ bước, tìm ai thời quạnh quẽ,
Phố tịnh yên hong nỗi nhớ hanh hao
Lòng bất chợt những vui buồn nhiệt đới,
Bến bờ xa vùng ký ức dạt dào.
Giăng mắc lối mây trôi về phía hạ,
Gợi bâng khuâng, trời thấp gió sang mùa
Vỡ màn mưa nhạt nhoà miền thương nhớ,
Dấu thềm rêu...
mờ tiếng guốc.....
dần xưa.....
Phạm Toàn
0 comments:
Đăng nhận xét